Em hai mươi tuổi em là nắng Em hai mươi tuổi em là mưa Sài Gòn nắng mưa em ngày ấy Còn là hạt bụi giữa hư vô. Em hai mươi tuổi em bây giờ Chân qua phố phường, phố ngẩn ngơ Sài Gòn hai mươi mùa nắng lạ Em mây hoang đường sớm chiều qua. Đi trong chuyện cũ ngày xưa Trong lòng thương nhớ cơn mơ lạ kỳ Đi trong hạnh phúc quê nhà Mưa Buồn Mưa Vui (2) (Nhạc Hoàng Vân, thơ Hà Huyền Chi) Nhạc sĩ: Nhạc Hoàng Vân, thơ Hà Huyền Chi. Mưa mãi, mưa hoài, mưa, mưa rơiĐêm cũng như ngày, sầu khôn nguôiNắng trốn phương nào, em cũng vậyLạnh ngắt mùa thương, lạnh mái đờiSông núi vô tình hoa lá đauNến khóc canh dài ai biết đâuDăm lá thư tình phai ước Một sương hai nắng đi gặt dưới bom đạn Nuôi trận thắng, em nghe chị hát Vui mùa lúa chín nghĩa cả tình sâu Em hiểu rằng mỗi gánh thóc mới Có mồ hôi lẫn xương máu của ta Hai Chị Em | Lời bài hát Cô Ba dũng sĩ quê ở Trà Vinh Chị Hai Năm Tấn quê ở Thái Bình Hai chị em Mẹ nói là thôi mưa gió ở nhà đi Đừng có đi chơi Ta chia ly mỗi đứa một nơi Có phải đó là ý trời? Đắng cay chạm vào môi, Ánh đèn đang trôi, Bầu trời đã chợp tối Nơi phố quen hay ngồi, Nhưng có người giờ không còn hợp lối Chẳng học chung một trường Nhưng ra đường là chung lớp rồi Sau bao nhiêu lần anh thả Mà không mong cá sẽ đớp mồi Hiphop saves me, Lời bài hát Ai có về miền Tây Thăm miệt vườn ruộng lúa mênh mông Đi xuôi dòng Cửu Long Chín dòng sông như chín con Rồng Xuồng dập dìu trên sông thật vui Nhà liền nhà ven sông thật đông Cây lúa vui trên đồng Tôm cá nuôi bao đời trên đất phù sa Ai có về Gò Công Biển Tân Thành ngọt trái sơ ri Đi thăm lại Trà Vinh Áo Bà Om sử tích tương truyền cash. Chim quyên quầy ăn trái khuây. Nhãn... a... a... nhãn lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng... Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây... Mà ai đi biệt bỏ một mình mình ai... Đó... là... quê hương thơ ấu những kỷ niệm vàng diệu ngọt làm rưng rức nơi lòng mình. Bóng hàng cây con rạch nhỏ ở quanh nhà. Thương nắng mùa hè nóng rát khô da. Anh cũng tập tành hát khúc dân ca. Khi anh lột sạch... nằm ngâm mình nghe nước mát. Nhà anh còn nghèo... nhưng anh nghe thiếu vắng... muốn... có em. Đó... là... dòng sông dòng suối. Con nước lớn... nước ròng trôi qua gầm cầu. Chiếc nón lá em che nghiêng mà vội vã em qua a.. cầu. Để anh thương em một chiếc áo... bà ba vải bố... em trải qua mùa đông... em vượt qua lũ... thường vẫn co ro khi trời trở gió mưa sa. Muốn mua cho thước vải ngại nổi em chẳng bằng lòng. Đó... là... hai mùa mưa nắng... của anh dang nắng em dầm mưa. Sợi tơ nhỏ xíu... mà trói âm thầm từ khi anh biết yêu. Tình yêu của anh đó... biết thương thầm mà không biết nói sao để gần nhau. Nhà tranh vách lá, anh chỉ một mình không ba má nên tháng lụn ngày qua. Nhà tranh vách lá, hai đứa thương thầm gặp nhau ngó nên tháng lụn ngày qua Chim quyên quầy ăn trái khuây. Nhãn... a... a... nhãn lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng... Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây... Mà ai đi biệt bỏ một mình mình ai... Đó... là... quê hương thơ ấu những kỷ niệm vàng diệu ngọt làm rưng rức nơi lòng mình. Bóng hàng cây con rạch nhỏ ở quanh nhà. Thương nắng mùa hè nóng rát khô da. Anh cũng tập tành hát khúc dân ca. Khi anh lột sạch... nằm ngâm mình nghe nước mát. Nhà anh còn nghèo... nhưng anh nghe thiếu vắng... muốn... có em. Đó... là... dòng sông dòng suối. Con nước lớn... nước ròng trôi qua gầm cầu. Chiếc nón lá em che nghiêng mà vội vã em qua a.. cầu. Để anh thương em một chiếc áo... bà ba vải bố... em trải qua mùa đông... em vượt qua lũ... thường vẫn co ro khi trời trở gió mưa sa. Muốn mua cho thước vải ngại nổi em chẳng bằng lòng. Đó... là... hai mùa mưa nắng... của anh dang nắng em dầm mưa. Sợi tơ nhỏ xíu... mà trói âm thầm từ khi anh biết yêu. Tình yêu của anh đó... biết thương thầm mà không biết nói sao để gần nhau. Nhà tranh vách lá, anh chỉ một mình không ba má nên tháng lụn ngày qua. Nhà tranh vách lá, hai đứa thương thầm gặp nhau ngó nên tháng lụn ngày qua Quê em hai mùa mưa nắng, Hai thôn nghèo nối liền bờ đê, Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè, Như bức tranh gợi tình quê đậm đà. Lời ru con tiếng võng đong đưa. Ai chờ ai thương giòng nước u buồn. Trăm năm nuôi tình khôn lớn Quê hương là sữa mẹ đợi con. Ruộng lúa nương dâu chân quen đường mòn, Ôi khói lam chiều tình quê dạt dào, À à ơi câu hò ca dao, như lời mẹ ru từ lúc ban đầu. Ơi hò ơi ví dầu thương những con đò bên hàng dừa xanh, Thương nhiều chiếc áo bà ba, Vai nặng gánh lúa lúc tan chợ chiều, Bên mái tranh nghèo nghe bìm bịp kêo nước lớn nước ròng... Sương đêm trăng rằm soi lúa Âm thanh *** giã gạo chày trôi, Đẹp lắm quê hương thôn trăng tuyệt vời Câu hát thay lời tình yêu ngọt bùi. Dù xa xôi nhớ ngày trong nôi, nghe tình quê hương gọi mãi trong đời. TONE - STYLE Ballad Chim quyên quầy ăn trái khuây, Nhãn nhãn lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng, Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây, Mà ai đi biệt bỏ một mình mình ai...Đó là quê hương thơ ấu, Những kỷ niệm vàng dịu ngọt làm rưng rức nơi lòng mình, Bóng hàng cây con rạch nhỏ ở quanh nhà, Thương nắng mùa hè nóng rát khô da, Anh cũng tập tành hát khúc dân ca, Khi anh lột sạch nằm ngâm mình nghe nước mát, Nhà anh còn nghèo nhưng anh nghe thiếu vắng muốn có em...Đó là dòng sông dòng suối, Con nước lớn nước ròng trôi qua gầm cầu, Chiếc nón lá em che nghiêng mà vội vã em qua cầu, Để anh thương em một chiếc áo bà ba vải ố, Em trải qua mùa đông, em lội dòng nước lũ, Thường vẫn co ro khi trời trở gió mưa sa, Muốn mua cho thước vải ngại nỗi em chẳng bằng lòng...Đó là hai mùa mưa nắng của anh dang nắng em dầm mưa, Sợi tơ nhỏ xíu mà trói âm thầm từ khi anh biết yêu, Tình yêu của anh đó biết thương thầm mà không biết nói sao để gần nhau, Nhà tranh vách lá, anh chỉ một mình, Không ba má nên tháng lụng ngày qua...== DẠO NHẠC ==Đó là dòng sông dòng suối, Con nước lớn nước ròng trôi qua gầm cầu, Chiếc nón lá em che nghiêng mà vội vã em qua cầu, Để anh thương em một chiếc áo bà ba vải ố, Em trải qua mùa đông, em lội dòng nước lũ, Thường vẫn co ro khi trời trở gió mưa sa, Muốn mua cho thước vải ngại nỗi em chẳng bằng lòng...Đó là hai mùa mưa nắng của anh dang nắng em dầm mưa, Sợi tơ nhỏ xíu mà trói âm thầm từ khi anh biết yêu, Tình yêu của anh đó biết thương thầm mà không biết nói sao để gần nhau, Nhà tranh vách lá, hai đứa thương thầm Gặp nhau ngó... nên tháng lụng ngày.. qua......== HẾT BÀI == Chim quyên quầy ăn trái khuây, Nhãn nhãn lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng, Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây, Mà ai đi biệt bỏ một mình mình ai... Đó là quê hương thơ ấu, Những kỷ niệm vàng dịu ngọt làm rưng rức nơi lòng mình, Bóng hàng cây con rạch nhỏ ở quanh nhà, Thương nắng mùa hè nóng rát khô da, Anh cũng tập tành hát khúc dân ca, Khi anh lột sạch nằm ngâm mình nghe nước mát, Nhà anh còn nghèo nhưng anh nghe thiếu vắng muốn có em... Đó là dòng sông dòng suối, Con nước lớn nước ròng trôi qua gầm cầu, Chiếc nón lá em che nghiêng mà vội vã em qua cầu, Để anh thương em một chiếc áo bà ba vải ố, Em trải qua mùa đông, em lội dòng nước lũ, Thường vẫn co ro khi trời trở gió mưa sa, Muốn mua cho thước vải ngại nỗi em chẳng bằng lòng... Đó là hai mùa mưa nắng của anh dang nắng em dầm mưa, Sợi tơ nhỏ xíu mà trói âm thầm từ khi anh biết yêu, Tình yêu của anh đó biết thương thầm mà không biết nói sao để gần nhau, Nhà tranh vách lá, anh chỉ một mình, Không ba má nên tháng lụng ngày qua...

lời bài hát quê em hai mùa mưa nắng